Ai sẽ là người kế nhiệm tôi
Tôi và Đầu Trọc nói đùa về một chuyện mà không nên cho Khoai Tây biết. Ngày đầu năm, tôi ngồi trên giường gỡ mấy bao tiền lì xì mừng tuổi của Khoai Tây. Đầu Trọc thì đắp chăn nằm trên giường của thân nhân ở phía kia.
Tôi bệnh nặng vầy rồi, làm vợ chồng với Đầu Trọc thiệt ra chỉ là danh phận chứ không đúng nghĩa vợ chồng. Với tôi thì không có gì nhưng tôi thật tình thấy tội nghiệp cho Đầu Trọc tuổi 37 đang hồi sung mãn, cứ luôn thấy không tròn nghĩa vụ là có lỗi với anh ấy.
Thế là tôi mới lôi hết ruột gan ra nói: “Cả năm nay anh vất vả quá, hay là mỗi tháng em cho anh 1000 tệ làm kinh phí đi sinh hoạt bên ngoài, giải phóng tinh lực ứ đọng đi?”
Đầu Trọc nhìn tôi rồi cười ha hả, vì trong tháng này tôi hai lần đề cập tới chuyện này. Anh ấy nói: “Em tưởng trong nhà còn nhiều tiền à?”.
Tôi bảo : “anh xem, tiền lì xì mừng tuổi nhiều lắm, haha, đây là thu nhập phát sinh”.
Đầu Trọc nói “Sau này thằng con mà nó biết ba nó xài tiền lì xì của nó đi chơi gái, thanh danh cả đời tiêu tùng hết”.
Tôi đưa tay lên thề sẽ giữ bí mật.
Đầu Trọc nói kiểu tự tin: “này nhé, nếu anh mà nhịn không được nhé thì không cần xài tiền đi giải quyết đâu, sure là miễn phí, nói không chừng còn kiếm thêm được thu nhập à”.
Đầu Trọc chau mày, ra chiều suy nghĩ nghiêm túc rồi nói: “Không được, anh không vượt qua trở ngại tâm lý này được đâu, ngày thường vô toilet công cộng đã thấy mất vệ sinh rồi”.
Đột nhiên, Đầu Trọc ngoáy ngoáy đầu rồi ngẩng lên cười hehe nói :”Đúng rồi, anh đi hiến tinh trùng vậy! Nhân tài xuất sắc như anh hiến tinh trùng là tạo phúc cho nhân loại, với lại nghe nói 1 lần được rất nhiều tiền”.
Tôi suýt xoa liên tục khen ý tưởng hay, đột nhiên tôi ý thức cái gì đó bảo dừng lại, không cho anh ấy đi, anh ấy nói. “Tại sao? cũng tốt mà, thật đó, nghe nói ở đó còn kiểm tra chất lượng tinh trùng, coi như là đi khám sức khỏe luôn, một công đôi việc”.
Tôi nói “Ngộ nhỡ, tinh trùng anh hiến, người nhận sinh ra 1 đứa con gái, nhiều năm sau Khoai Tây và cô em cùng mẹ khác cha này gặp nhau rồi yêu thương tiến đến kết hôn thì tính sao? Đâu có thể hễ nghe Khoai Tây quen bạn thì chạy đi qua nhà người ta giám định. Hiến tinh trùng tuy có thu nhập nhưng mà sau 20 năm lạm phát chắc không đủ bù tiền làm giám định à!
Đầu Trọc cúi đầu suy nghĩ, nói “quả thật không được, chúng ta đâu thể nào nói với Khoai Tây chỉ được lấy gái ngoại quốc thuần chủng, còn cô gái Trung Quốc nào cũng có khả năng là em cùng cha khác mẹ của con?”
Thế là bắt đầu cùng Đầu Trọc mở ra một đề tài trò chuyện: nếu tôi một mai thăng thiên, anh ấy sẽ đi bước nữa với ai? Hoặc là bây giờ người con gái anh ấy vừa ý nhất là ai?
Đầu Trọc ậm ờ hồi lâu, căng cặp mắt hí, nói một cách dò xét: Phạm Băng Băng?
Tôi lúc đó khóc cười lỡ dỡ nói: anh yêu dấu à, không phải là chỗ anh em không đủ sức, mà mục tiêu này của anh quá tầm với rồi, tuy bà mối đây cao tay nhưng nói thiệt là không đủ bản lĩnh đâu mà ráp mối cho anh với Phạm Băng Băng.
Đầu Trọc cười hề hề, đột nhiên thay đổi ý định: “Thôi bỏ, anh nghĩ lại rồi, ban đầu thấy Phạm Băng Băng đẹp nhưng bây giờ thấy cũng thường, sau này chắc sẽ lại càng sa sút. Máu thần tượng ngôi sao của anh chỉ nóng được chừng vài ba phút thôi.”
Thế là chúng tôi bỏ qua Phạm Băng Băng, tiếp tục muốn hỏi thích ai trong số những người tôi quen mặt. Đầu Trọc chau mày hồi lâu, tôi đứng ngoài nhắc tên, phụ nữ mà chúng tôi quen đều nói ra hết nhưng anh ấy không tìm thấy. Đột nhiên, Đầu Trọc như lóe sáng “Anh thích người như thầy Bành”.
Tôi sững sờ, thầy Bành là viện trưởng kiêm thầy hướng dẫn tiến sĩ của tôi, đàn ông trung niên gần 60. Thôi rồi, cu cậu này hơn một năm âm dương không điều hòa, có khuynh hướng đồng tính rồi chăng?
Tôi cười rộ: “Ý anh nói cô Lục vợ thầy Bành?”, cô ấy cũng là mẫu phụ nữ thôi kính phục và tôn sùng, một phụ nữ đẹp giỏi kinh doanh.
“Anh không hay tiếp xúc cô, anh nói là thầy Bành, khoan dung, có lòng thương người, nhân nghĩa, thông minh, có năng lực….” Đầu Trọc xoa xoa cái Đầu Trọc, nói một cách tiếc nuối “Tiếc là đàn ông”.
Trong lúc nói chuyện, đồ tẩm bổ ban đêm cho tôi nấu xong rồi, Đầu Trọc giúp tôi rót canh ra. Tôi cứ tưỡng cuộc trò chuyện vẩn vơ này đã kết thúc rồi. Ai dè, một lát sau Đầu Trọc giọng buồn buồn nói “haizz, anh nghĩ đi nghĩ lại, thầy Bành mà là phụ nữ thì không ổn, da đen, lại rất vụng về…anh nghĩ đi nghĩ lại thấy khó mà ưng.
A Di Đà Phật, cầu cho thầy Bành đừng có lên blog đọc được mấy chữ này .